Trong thi tập Tình xuân (NXB Hội Nhà văn), tác giả không chỉ chắt chiu cảm xúc để viết, mà còn "chưng cất" từng chữ bằng tâm hồn tinh khiết và nhạy cảm của người phụ nữ. 

z6040414870711_267aa1f976f391af849627abab3d9e4a.jpg
Tác giả Đỗ Thị Minh Thúy mở ra một không gian nghệ thuật đầy nữ tính, nơi từng vần thơ nhẹ nhàng như giọt sương mai, lấp lánh trên lá non. 

Thơ của Đỗ Thị Minh Thúy đâu có đơn thuần là câu chữ, đó là những cảm xúc mà chị nâng niu, gìn giữ và truyền tải một cách dịu dàng. Trong Đêm trăng, không gian thơ mộng được mở ra tạo nên một bức tranh thiên nhiên phiêu bồng. "Nghiêng mình dịu dàng/ trăng làm gương trong giữa trời xanh êm" - câu thơ gợi lên hình ảnh của ánh trăng và khắc họa một tâm hồn nhạy cảm, luôn hướng về cái đẹp.

Hình dáng ai "in bóng bên thềm" như sự hoài niệm khó quên. Đỗ Thị Minh Thúy khéo léo dẫn dắt người đọc vào từng khoảnh khắc, giúp họ cảm nhận được sự tĩnh lặng và bình yên của đêm trăng, nơi mà mọi nỗi niềm, khát vọng được hòa quyện vào nhau.

Âm nhạc cũng là yếu tố quan trọng trong thơ của chị. "Trên xanh diều đẫm trăng/ Bay xa nhạc thiết tha" - những âm điệu ngọt ngào ấy như lời mời gọi bạn đọc tham gia vào một bữa tiệc của cảm xúc. 

Đọc Tình xuân sẽ thấy những phút giây yếu đuối khiến ta cảm động và muốn vỗ về, che chở. Những khoảnh khắc đó như một lời nhắc nhở về sự mong manh của cuộc sống. "Và dưới kia bên khung cửa sổ/ thi sĩ ngả đầu trên trang thơ bỏ ngỏ" - hình ảnh của thi nhân trầm ngâm suy nghĩ, trong sự bình yên nhưng chất chứa tâm tư

z6046917293345_17a6b7759c6a80a62aeee6918d914a0c.jpg








"Tình xuân" sẽ là một bức tranh đẹp trong lòng những người yêu thơ, nơi mà nỗi đau và hạnh phúc, cái đẹp và chân lý hòa quyện giữa dòng chảy nghệ thuật đầy cảm xúc

Đỗ Thị Minh Thúy rất sâu sắc khi thể hiện những gánh nặng và trách nhiệm của người phụ nữ. Bài Chờ anh về khắc hoạ nỗi cô đơn của một người đàn bà đang mong ngóng người thương một cách chân thực: "Một mình em trong căn phòng nhỏ/ Mặt trời đã đi ngủ từ lâu". Câu thơ vẽ lên hình ảnh tĩnh lặng của căn phòng, nơi tâm hồn thổn thức và dự cảm có chút buồn tủi.

Cảm giác trống trải và nỗi nhớ thương rõ nét qua những câu tiếp theo: "Nghe bước chân bên hè, choàng ngồi dậy/ Một chiếc lá vừa rơi!" - tựa như một giai điệu buồn, phản ánh nỗi lo âu, mong đợi và niềm đau khắc khoải.

"Thiếu nữ ngừng đọc sách/ Một bóng chim vút ra ô cửa nhỏ/ Ánh cười in trời xanh" - cảm xúc và vẻ đẹp đời sống giao hòa qua từng câu chữ. Những khoảnh khắc giản dị nhưng mang trong mình sức mạnh và giá trị vô hình, đó chính là điều mà tác giả muốn gửi gắm.

Nhà văn, nhà giáo Đỗ Thị Minh Thúy đã "chưng cất" suốt 3 thập niên để có một tập thơ dâng tặng bạn đọc và chính mình. Cuộc đời người đàn bà với lo toan bề bộn, chỉ có thể dành ra những phút giây hiếm hoi trở lại với bản thể, tìm lại những mảnh ghép đẹp đẽ đã bị thời gian và gánh nặng cuộc đời che khuất. 

Nguồn: https://vietnamnet.vn/do-thi-minh-thuy-nguoi-dan-ba-chung-cat-chu-voi-tam-hon-tinh-khiet-2343383.html