Xem lại chương trình trên sóng thấy mình hơi mập
- Nghệ danh Wean Lê có nghĩa là gì?
Hồi nhỏ, tên tôi ở nhà là Win. Lúc tạo tài khoản Facebook, tôi thấy "Win" hơi ngắn nên sửa thành "Wean" rồi dùng tên này tới giờ.
- Cuộc thi "Anh trai say hi" là trải nghiệm thế nào với anh?
Ngày đầu tiên ghi hình, tôi sốc khi đứng trước 30 cái máy quay, không nói được câu nào. Sau cuộc thi, tôi có thể nói chuyện thoải mái trước máy quay, nhảy cũng khá hơn và biết cách trình diễn cùng đội hình trên sân khấu.
Tôi đến với cuộc thi để thử sức mình nên không đặt nặng kết quả. Đến giờ, tôi nhận được quá nhiều tình yêu thương từ mọi người. Có điều xem lại chương trình trên sóng, tôi thấy mình hơi mập.
Sau cuộc thi, cuộc sống xung quanh tôi thay đổi nhiều lắm. Khán giả biết đến tôi nhiều hơn, tương tác trên mạng xã hội cũng tăng đáng kể.
Trong những chương trình, tôi cảm nhận được nhiều người đến đây để gặp mình. Trộm vía, cát-sê cũng tăng, tôi có thêm cơ hội và thu nhập để nâng cấp các sản phẩm sắp tới.
Bây giờ, không chỉ các bạn trẻ mà nhiều cô chú lớn tuổi cũng nhận ra tôi ngoài đường. Tôi vui lắm!
- Anh đánh giá thế nào về 2 người chiến thắng cao nhất: HIEUTHUHAI và Rhyder?
Một kết quả không có gì phải bàn cãi. Dù biết cả hai bên ngoài, vô chương trình tôi còn bất ngờ. Rhyder khiến tôi nhiều lần "wow" lên vì quá trách nhiệm, làm việc gì cũng đặt 100% tâm huyết, thức khuya hơn cả tôi để làm nhạc. Tôi rất nể phục.
Hiếu cũng vậy, khi thấy những gì Hiếu làm qua từng vòng mới hiểu tại sao cậu ấy đến được vị trí hôm nay.
- Ai là quán quân trong lòng anh?
HurryKng!
Ám ảnh quá khứ bị bắt nạt vì ngoại hình
- Bên lề chút, ngoài âm nhạc, anh còn "dạo chơi" phim ảnh. Nhưng nếu "Giòng sông không nhìn thấy" thắng giải Lừa vàng (Asino d’Oro) cho phim hay nhất tại Liên hoan phim ngắn quốc tế Concorto, Italy thì "Trường học bá vương" lại là phim thảm họa. Gu chọn phim của anh hơi lạ?
Ban đầu, tôi ứng tuyển vô phim Trường học bá vương làm stylist nhưng đạo diễn lại mời tôi casting vai phụ. Tôi đậu, anh ấy kêu casting luôn vai chính.
Lúc đó, tôi mới vô Sài Gòn lập nghiệp, một lời mời quá hấp dẫn! Tôi nhớ hoài chuyện gọi cho mẹ và nói: "Mẹ ơi, năm sau con đổi đời rồi". Vì vậy, sau này dù ai chê phim đó, với tôi vẫn là cột mốc đáng nhớ trong đời.
Còn Giòng sông không nhìn thấy là trải nghiệm đáng nhớ, một vinh dự với tôi. Cuối phim, tôi có một cảnh khóc nhưng trong lòng rất vui vì phim của anh Phạm Ngọc Lân cảnh quay nào cũng đẹp - điều tôi luôn muốn thấy trong điện ảnh.
Trong phim, tôi đóng vai một chàng trai mắc chứng mất ngủ. Lúc đó tôi không hiểu nhiều, bây giờ mới hiểu cảm giác bị mất ngủ.
Hiện tại, tôi tập trung 100% vào âm nhạc, chưa nghĩ đến thử sức với điện ảnh. Hy vọng tôi có thể "thả" được yếu tố điện ảnh vào những thứ mình làm.
- Chứng mất ngủ ấy thế nào?
Từ sau Anh trai say hi, tôi không ngủ đúng giờ được nữa, thường phải 3-4 giờ, nhiều bữa tới sáng.
Tôi mất ngủ do quen thức đêm làm nhạc. Được hôm ngủ sớm tự nhiên một giai điệu mới chạy trong đầu, tôi bật dậy mở máy thu. Mấy lần như vậy, tôi biết chắc nếu rời giường sẽ thức tới sáng nhưng vẫn chọn làm.
Bây giờ tôi chưa chỉnh được nếp sinh hoạt, cũng chưa tính chuyện gặp bác sĩ hay uống thuốc. Nhưng sẽ phải thay đổi thôi, tại da xấu quá.
- Trên sân khấu, anh hay gắn với hình tượng trai hư, ngoài đời thì sao?
Là một Thiên Bình, trong tôi có hẳn một "playlist" tính cách để biến hóa. Tôi không bao giờ định hình bản thân một cách rõ ràng. Đó cũng là tôi ngoài đời.
Tôi bị rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) từ nhỏ, sau này mới biết nó là gì. Đại khái mình khó tập trung, dễ sao nhãng. Tôi sống với nó từ nhỏ nên giờ thấy bình thường, dùng những từ như "mắc chứng" nghe ghê quá.
- Anh đã quen với sự nổi tiếng cùng những bình luận tiêu cực đi kèm?
May quá, tôi đã lớn lên với những bình luận rất tiêu cực rồi. Hồi nhỏ tôi cực kỳ mập - đâu đó hơn 70kg, không thấy cổ đâu, da đen lại còn môi dày. Tôi bị bạn bè dò xét, châm chọc, thậm chí bắt nạt đến cấp 3.
Có những câu tới bây giờ tôi vẫn nhớ, lời nói không bao giờ "gió bay" hết. Các bạn nói môi tôi "giống 2 miếng thịt bò", nặng hơn là "môi cá trê".
Tôi không dám nói đã miễn nhiễm nhưng phần nào quen các nhận xét ác ý như vậy. Lớp 10, tôi rất thần tượng nhóm 365, sau khi coi MV Music in me đã quyết tâm giảm cân. Tôi mặc 2 lớp áo khoác và áo mưa rồi nhảy dây mỗi ngày 1.000 cái, xuống ký rất nhanh.
Mười mấy năm sống với nó, chắc chắn phải ám ảnh chứ.
- Bây giờ, anh lại nổi tiếng sexy nhờ đôi môi đó, hẳn cũng hả hê phần nào?
Không, tôi chỉ thấy may mắn, nhờ được thử thách sớm mà bây giờ mạnh mẽ hơn.
Tôi đang trên hành trình tìm lại sự tự tin. Nếu luyện tập mỗi ngày, tôi sẽ vững vàng hơn, tập trung vào những thứ mình có và bớt so sánh bản thân với ai.
- Tôi tưởng giai đoạn ấy đã trôi xa từ lâu?
Tôi ổn hơn nhưng chưa hoàn toàn tự tin. Tôi vẫn đi tìm lời giải tại sao, có thể vẫn chưa đào sâu hết vết thương bên trong.
Tôi từng "biến mất" 1 năm đợt dịch Covid-19, không làm nhạc, không xài Facebook hay làm gì. Vì so sánh mình với người khác quá nhiều, tôi đánh mất chất riêng, nhận ra những thứ ngoài kia mình có làm đến mấy cũng không có được. Khoảng thời gian đó như cái hố đen nhất đời tôi.
Sau đó, tôi quay về lắng nghe bản thân và vượt qua nó. Bây giờ nhìn lại, tôi quý thời gian đó. Nó cho tôi rất nhiều bài học.
Bình thường với bạn gái cũ, từ chối chia sẻ về Miu Lê
- Vì sao bài mới nhất "Thờ ơ" đến bài hit cũ "Badbye", anh đều nhắc đến bạn gái cũ?
Tôi không nhắc đâu, nó chỉ là những cảm xúc rất chân thành đã từng đến trong đời mình. Tôi đón nhận và viết thành nhạc như một đặc quyền ở trên ban cho mình.
Cả hai bài anh nói được được viết chung một khoảng thời gian, chỉ là phát hành thời điểm khác nhau.
- Viết nhạc về chuyện tình đã qua rất bình thường, ai cũng làm, nhưng việc anh dùng cụm từ "bông hồng lai" chắc chắn gợi nhắc Naomi. Điều ấy có nên chăng?
"Bông hồng lai" để vần với câu tiếp theo là "có guy" thôi. Mục đích ban đầu của nó đến từ âm nhạc, tôi không bao giờ nhắm vào ai đó, tùy vào vần và cảm xúc lúc đó để viết. Đến giờ, tôi vẫn thấy từ "bông hồng lai" rất hay, là một điểm để nhớ trong bài hát.
Hiện tại, tôi và Mi vẫn là bạn, có thể chia sẻ với nhau về âm nhạc. Chúng tôi thường gửi bài mới cho nhau nghe trước khi phát hành.
Bài gần nhất, Mi gọi tôi là "Chúa tể nhạc Pop" hay gì đó, không nhớ. Những gì đã trải qua, với tôi, đều rất trân quý.
- Có trang tin đăng ảnh anh đi cùng ca sĩ Miu Lê với tần suất dày đặc, tin đồn về mối quan hệ giữa hai người thực hư thế nào?
Vấn đề này rất nhiều người hỏi rồi. Thời gian này, tôi chỉ muốn tập trung vào âm nhạc, không muốn nhắc những thứ xung quanh.
- Những lúc anh khó khăn, gia đình đóng vai trò gì?
Mẹ coi thần số học, sau đó còn đăng ký cho tôi vô học. Mà tôi học lơ mơ lắm, không được giỏi như mẹ.
- Anh lo cho gia đình ra sao?
Hồi trước tôi chỉ sống cho mình, giờ 2 đứa em gái chuẩn bị vô Sài Gòn. Ba mẹ nuôi tụi nó mười mấy năm rồi, tới lượt anh Hai (Wean Lê là anh cả trong gia đình - PV).
Tôi muốn ở bên, lo cho các em. Tôi cũng từng một mình vào đây sống, đó là trải nghiệm đáng quý của tuổi trẻ nên mong 2 em sẽ có một hành trình rất đẹp ở Sài Gòn.
Hiện tại, tôi chỉ sống bằng làm nhạc, dư dả thì không nhiều nhưng cũng đủ. Tôi cũng muốn lo cho cha mẹ nhưng chắc phải sau này.